Đà Lạt - Nơi những kẻ mộng mơ luôn khao khát tìm về


Người ta vẫn luôn dành cho Đà Lạt những mỹ từ thân thương như: “Mảnh đất mù sương”; “Mảnh đất thơ mộng”; “Mảnh đất ngàn hoa”,... Nhưng với tôi, Đà Lạt lại tồn tại trong tâm trí với một cái tên khác hẳn: “Mảnh đất dành riêng cho những kẻ mộng mơ” - như tôi chẳng hạn. Nghe có vẻ hơi buồn cười, nhưng với tôi, mảnh đất này tồn tại như một nơi thỏa lòng tất cả những khoảng mộng mơ của tâm hồn, cho những giấc mơ chưa kịp vẹn tròn hay dang dở.


Nơi ắp đầy những kỉ niệm, đi chốn nào cũng va vấp nhớ thương 

Tôi vẫn gọi những chuyến trở lại Đà Lạt của mình là những chuyến đi nhuốm đầy mộng mơ. Với tôi, Đà Lạt luôn là mảnh đất ươm đầy những mộng mị cho những giấc mơ. Đủ không gian cho đầu óc luôn chứa đầy “những điều khác biệt” như tôi, cũng đủ cả thời gian cho những ước mơ “điên rồ” nào đó được nhen nhóm.

Người ta chọn đến Đà Lạt vì nhiều lý do khác nhau. Nhưng suy cho cùng, chẳng phải đều đến để tìm chút bình yên, tìm lại sự tĩnh lặng cho tâm hồn trong tiếng thông reo, trong những nhành cây ngọn cỏ xanh mởn sức sống hay trong hơi thở dịu dàng của núi rừng hay sao. Đà Lạt luôn có một mê lực khiến những trái tim chẳng thể nào ngủ yên mãi được.


Đà Lạt hiền lắm, Đà Lạt dịu dàng lắm! Từ khi bác sĩ Yersin phát hiện ra đến nay, trải qua cả trăm năm đổi dời, Đà Lạt vẫn là mảnh đất cao nguyên xinh đẹp như thế, xinh đẹp đến nỗi người ta chẳng thể thôi bồi hồi khi nhớ về.

Đà Lạt là mảnh đất mang đến cho người ta sự quen thuộc, dù cho đó có là lần đầu gặp gỡ đi chăng nữa. Tôi vẫn thường có cảm giác mình đánh rơi rất nhiều kỉ niệm ở nơi đây, để rồi những lần trở lại, lang thang đâu đó cũng dễ dàng va vấp chút nhớ chút thương còn sót lại. 

Nhớ lần ngày thơ cùng mẹ, cùng bà đến Đà Lạt, nhớ những lần mẹ mua cho chiếc nón len đỏ tươi hay chiếc thước khắc tên mình. Nhớ những lần cùng cô bạn thân đến nơi đây, đèo nhau đi khắp các cung đường uốn lượn, đi hoài, đi hoài mà chẳng mỏi. Nhớ những lần đến cùng bạn ấy, những lần nắm tay nhau trên con phố thưa người, áp vào tay nhau cốc sữa ấm áp, kể nhau nghe bao chuyện trên đời. Nhớ những lần hò hẹn cùng nhau, từng hứa với nhau ngày trở về, lại bước dưới những tán hoa xưa. Và, nhớ cả những khi trở lại một mình, đi hoài, đi mãi vẫn không xóa nhòa nỗi nhớ.

Với tôi, Đà Lạt là nơi ắp đầy những ký ức như thế. Nhiều đến nỗi mỗi gốc thông già nơi đây cũng trở thành thân quen, nhiều đến nỗi những con dốc rêu phong cũng như cố nhân ngày trước.


Đà Lạt bình dị, Đà Lạt thương yêu, Đà Lạt thân thương như vậy đấy.

Nơi tìm về của những xúc cảm nguyên sơ và dại khờ

Bỏ lại phố phường nhộn nhịp, hối hả. Bỏ lại những hiện thực khô khan và chán ngắt, Đà Lạt như một mảnh đất hiền để người ta tìm về và tan đi trong những khúc ngân dịu dàng. Núi non vẫn vậy, con người vẫn vậy, những góc phố, cung đường vẫn như thế, chỉ có khác mỗi ta. Đà Lạt trả về với phố thị một “ta” nhiệt huyết nhất, để rồi khi đón trở về lại là một “ta” như bị vắt kiệt tất cả, chỉ muốn lặng yên ngủ vùi.


Những ngày nơi thành phố mơ, ta lại tìm về cho mình những xúc cảm đã lạc mất. Ngắm nhìn thành phố thay đổi sắc thái trong ngày cũng đủ khiến những xáo trộn trở nên bình yên. Đứa trẻ nào rồi cũng lớn, thành phố nào rồi cũng dần phải đổi thay. Đà Lạt cũng vậy, cũng trở nên nhộn nhịp hơn khi người ta biết đến nhiều hơn, cũng có đôi khi trở nên “xấu tính” đôi chút vì những người yêu-Đà-Lạt-nửa-vời, nhưng sau tất cả, nơi đây vẫn khiến người ta bình yên như dạo ấy, như dạo Yersin lần đầu tiên khám phá được và gắn bó với nơi này.

Có người từng bảo rằng, Đà Lạt chẳng thể hiện thực những giấc mơ nhưng luôn có khả năng diệu kỳ trong việc dung dưỡng những giấc mơ ấy. Quả là thế thật. Mảnh đất này như chứa một năng lượng tuyệt vời cho những điều tưởng như đã cạn kiệt. Giữa một thành phố của giấc mơ, người ta lại mơ về những giấc mơ cho riêng mình, vẽ nên chúng bằng màu hy vọng.


Những giấc mơ ấy rồi đây, có khi sẽ dở dang, có khi sẽ nhuốm màu rực rỡ, nhưng quan trọng sao, khi ta đã sống trọn với tuổi trẻ của mình, sống nhiệt huyết và rạng ngời nhất.

Chuyện kể về Đà Lạt, biết đến bao giờ cho dứt, biết đến khi nào cho cạn. Người chưa yêu sẽ trót phải lòng khi ghé đến, người yêu rồi sẽ càng thêm đắm say. Trên dải đất chữ S này, có rất nhiều mảnh đất đẹp, nhưng không phải bất cứ mảnh đất nào cũng có thể khiến người ta yêu nhiều, yêu mãi như vậy. Cũng hiếm có mảnh đất nào đủ bình yên để người ta sống với những khoảnh khắc là chính mình, vui thì cười lên thích thú, buồn thì khóc một hồi rồi thôi.

Đà Lạt giản đơn là thế, nhưng cũng sâu sắc đến vậy!

DU LỊCH ĐÀ LẠT - DALATTRONGTOI.COM

___________________________________________________________________________________________

Có thể bạn quan tâm:


Đà Lạt Trong Tôi
Đà Lạt - Nơi những kẻ mộng mơ luôn khao khát tìm về Đà Lạt - Nơi những kẻ mộng mơ luôn khao khát tìm về Đà Lạt - Nơi những kẻ mộng mơ luôn khao khát tìm về Đà Lạt - Nơi những kẻ mộng mơ luôn khao khát tìm về
9/10 986 bình chọn

Comments